Một bài thơ tình buồn về mưa chiều xứ Huế, thể hiện nỗi nhớ nhung và sầu bi của tác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn. Mỗi giọt mưa như những dấu hỏi về tình yêu và quá khứ xa vời.
Mưa chiều xứ Huế
Mưa chiều rơi nhẹ trên xứ Huế
Rào rào hạt mưa vui như chưa bắt đầu
Ta đi qua Đập Đá
Sao mưa ướt nhẹ nhõm thế?
Đâu đò Đông Ba đã đi về đâu?
Đâu vườn Vỹ Dạ xinh đẹp?
Mưa xanh rơi đầy lá
Mưa xám phủ kín bầu trời
Mưa chiều xứ Huế
Áo tím bay về phương nào?
Ta cầm ô qua đó
Nụ cười buồn tỏa sáng
Mưa ngàn câu hỏi trôi
Hỏi người ở đâu xa?
Giọt mưa rơi trở thành cỏ
Giọt mưa vỡ nở thành hoa
Mưa chiều xứ Huế
Bước đi một mình
Mưa êm đềm ướt môi
Mưa lạnh tràn mi
Mưa ngàn dấu thương
Thương nhớ trường xưa còn vắng lặng
Giọt mưa tan chảy màu nắng
Giọt mưa kết đọng màu sương
Mưa chiều xứ Huế
Một thời điên đảo
Yêu nhưng không nói
Nói nhưng không yêu
Chỉ còn mưa trắng
Trắng tuổi thơ ngây
Chỉ còn giọt mưa trắng
Trắng màu xa xôi.
Nguồn thông tin được tham khảo từ: baodaklak
Nội dung được biên tập bởi: buonmathuot_.info