Những kỷ niệm đẹp về ngôi nhà xưa, vườn nhỏ và hoa đồng riềng rực rỡ mà tác giả chia sẻ trong bài viết đầy cảm xúc. Những hồi ức về tuổi thơ tươi đẹp và niềm vui trong từng bông hoa đầy mật ngọt.
Ký ức về ngôi nhà thân thuộc trong ký ức tuổi thơ của tôi là một không gian đầy ấm áp và yên bình. Ngôi nhà nhỏ bé với bể nước nằm dưới giàn bầu, căn bếp luôn nghi ngút khói mỗi chiều và bụi dong riềng um tùm bên giếng nước. Vườn nhà không quá rộng nhưng đủ cho các loại cây trổ bông, ra trái suốt bốn mùa. Mẹ luôn dành riêng cho dong riềng, cảnh vật xung quanh như hội tụ tình thân, ấm áp như gia đình ông bà.
Mỗi mùa xuân, nhìn vào góc vườn nhỏ bé, chỉ thấy đám cây con nhỏ bé bắt đầu nhú lên, vươn lên như những bàn tay con trẻ chìa ra hứng gió, nắng. Nhưng qua những ngày mưa rào, đám dong riềng bỗng nở hoa rực rỡ, quấn quýt, nương tựa vào nhau như bầy cháu con tụ hội tại ngôi nhà chung của ông bà. Dong riềng to cao, lá rộng hơn đám lá dong thông thường, màu tím thẫm chân chất, bền bỉ và thân thương hơn.
Trong mùa hè, đám dong riềng trở thành nơi ẩn náu cho đàn gà tìm thức ăn và vui đùa. Những lá xơ tướp phía dưới đầy vui vẻ, thân cây chứa nhiều kỷ niệm thân thương. Khi mùa thu về, những bông hoa xanh thẫm bắt đầu nở, đưa đến không khí hân hoan, rạng rỡ cho khu vườn. Đám gà ngơ ngác trước vẻ đẹp ấy, còn chúng tôi cảm thấy niềm vui đậm đà khi được thưởng thức một chút nước ngọt từ hoa dong riềng.
Cả mùa đông, đám dong riềng vẫn luôn đẹp, cung cấp cho mẹ nguồn thực phẩm tươi ngon. Mẹ luôn biết cách sử dụng lá dong riềng để gói xôi, gói thực phẩm và tạo ra những món ăn ngon lành. Trong từng bông hoa và củ đất, mẹ thấy tiềm ẩn niềm vui và hy vọng, nhưng cũng đầy công sức và kiên trì. Đó chính là bí quyết của đất cằn, khiêm nhường mà đầy năng lượng và sức sống.
Nguồn thông tin được tham khảo từ: baodaklak
Nội dung được biên tập bởi: buonmathuot_.info