“Đám cưới Huyền Trân” của Nguyễn Thanh Mừng lấy cảm hứng từ nỗi đau tình trong lịch sử Việt. Bài thơ thể hiện tâm trạng của chàng trai yêu Huyền Trân, kết thúc một cách đau lòng và bi thương.
Đám cưới Huyền Trân
Nghe đồn vua xứ Chà Bàn
Dâng miền Ô Lý rước nàng vu quy
Tôi mang rượu đến biên thùy
Hắt lên mây trắng biệt ly cả cười
Thân không tấc đất cắm dùi
Bể sông thi phú trăng trời phong sương
Cắn răng nhường bậc đế vương
Gươm cùn quẳng xuống vệ đường nhân duyên
Thôi nàng hãy tạm nguôi quên
Tôi chàng trai Việt còn trên đời này
Quyết thâu trăm họ về tay
Binh nhung ruổi chốn lưu đày tìm nhau
Nguyễn Thanh Mừng
“Tôi mang rượu đến biên thùy/ Hắt lên mây trắng biệt ly cả cười” là hai câu trong bài “Đám cưới Huyền Trân” của Nguyễn Thanh Mừng, mà tôi vừa bắt được. Cảm thức lịch sử và cảm hứng thi sĩ đã gặp nhau và hóa giải được nỗi đau của nàng Huyền Trân trong bi tráng lịch sử “đổi đất lấy công trình” ở thế kỷ 14, mà Mừng viết “thêm”.
Trong nỗi lòng dân Việt, đau nhất là chàng trai này, khi người yêu buộc phải đi lấy vua họ Chế. Nỗi đau cõi lòng biên ải. Thi sĩ đã thấu được nỗi chua chát của kẻ thất tình. Lịch sử là việc không thể thay đổi, bổ sung hay sửa sai. Vấn đề là nhà sử học có dám ghi lại và nhà văn học có đủ sức cảm thông. Nhà thơ đã tri âm nỗi niềm nàng Huyền Trân và “chạm đến thâm sâu” trong hồn cốt chàng trai này.
Nguồn thông tin được tham khảo từ: baodaklak
Nội dung được biên tập bởi: buonmathuot_.info