Nguyễn Văn Dục – danh thần, nhà giáo dục triều Nguyễn, mở trường dạy học trò và đào tạo nhân tài xuất chúng. Sinh năm 1806, ông được vua Tự Đức tặng vị “Phụng nghi đại phu Hàn lâm viện thị độc” và được nhớ đến với phẩm hạnh đoan chính và đức hạnh thuần khiết.
Nguyễn Văn Dục – Danh thần và nhà giáo dục triều Nguyễn
Nguyễn Văn Dục, hay còn được gọi là Nguyễn Dục, được biết đến như một danh thần và nhà giáo dục nổi tiếng trong triều đại Nguyễn. Sinh năm 1806 tại làng Chiên Đàn, huyện Hà Đông, tỉnh Quảng Nam (nay là xã Tam An, huyện Phú Ninh, tỉnh Quảng Nam), ông đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử văn hóa Việt Nam.
**Dòng dõi gia đình và tuổi thơ của Nguyễn Văn Dục**
Cha của Nguyễn Văn Dục là Nguyễn Văn Túy, một nhà giáo kiệt xuất, và mẹ là bà Ung Thị Lãnh, một phụ nữ hiền hậu và sáng suốt. Năm 1866, cha ông được ban tặng tước vị “Phụng nghi đại phu Hàn lâm viện thị độc” và mẹ cũng được ban tặng tước vị “Chánh ngũ phẩm nghi nhân”.
**Sự nghiệp và công lao của Nguyễn Văn Dục**
Nguyễn Văn Dục được mô tả là một người rất thông minh, hiếu học, và có tài năng văn chương. Sau khi hoàn thành học vị Cử nhân, ông được bổ nhiệm vào nhiều vị trí quan trọng như Kiểm thảo sơ bộ, Tri phủ Kiến Thuỵ, và Trước tác sung Quốc sử quán biên tu.
**Sự nghiệp giáo dục và tác động của Nguyễn Văn Dục**
Sau một thời gian làm quan, Nguyễn Văn Dục quyết định về quê để mở lớp dạy học. Trong vòng 14 năm dạy học ở quê nhà, ông đã đào tạo nhiều học trò xuất sắc, trong đó có nhiều người đỗ cao trong các kỳ thi quan trọng như Cử nhân Cao Văn Vận và Trần Văn Hoán.
**Kế thừa tinh thần và vinh danh Nguyễn Văn Dục**
Sau khi qua đời vào năm 1877, Nguyễn Văn Dục đã để lại di sản vô cùng quý báu trong lĩnh vực giáo dục. Ngôi mộ của ông tại thôn Thạch Hòa 1, xã Tam Đàn, huyện Phú Ninh, tỉnh Quảng Nam đã được trùng tu và được xếp hạng là Di tích cấp tỉnh vào năm 2005. Tên của ông cũng được ghi nhận thông qua việc đặt tên cho một đường phố và một trường trung học phổ thông ở Quảng Nam.
Thông qua việc tôn vinh Nguyễn Văn Dục, chúng ta có thể thấy rõ sự ảnh hưởng và đóng góp to lớn của ông trong việc phát triển giáo dục và văn hóa Việt Nam. Ông là một ví dụ điển hình về tinh thần hy sinh và trách nhiệm cao cả đối với xã hội.
Nguồn thông tin được tham khảo từ: baodaklak
Nội dung được biên tập bởi: buonmathuot_.info