Thơ của một người yêu nước mình

“Bài thơ của một người yêu nước mình” của nhà thơ Trần Vàng Sao từng được xếp vào top 100 bài thơ hay nhất thế kỷ 20. Tác phẩm đầy cảm xúc này thể hiện tình yêu sâu nặng đối với quê hương, đất nước của mình.”


“Bài thơ của một người yêu nước mình” của nhà thơ Trần Vàng Sao, người con của xứ Huế, đã ra đời vào năm 1967 và nhanh chóng trở thành một trong những bài thơ nổi tiếng nhất, được xem là một trong 100 bài thơ hay nhất của thế kỷ 20. Tập thơ cùng tên của nhà thơ Trần Vàng Sao còn đạt giải Sách hay của năm năm 2021, là một minh chứng cho giá trị văn học và tinh thần sâu sắc trong tác phẩm của ông.

Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều, Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, đã đánh giá cao về Trần Vàng Sao: “Ông đã thể hiện tình yêu đất nước một cách chân thành và sâu sắc nhất, với tất cả tình yêu chân chính từ trái tim mở rộ. Dẫu có những thăng trầm trong cuộc đời, nhưng Trần Vàng Sao đã được công nhận và tôn vinh đúng đắn”.

“Bài thơ của một người yêu nước mình” của Trần Vàng Sao mang đậm hơi thở của một trường ca, như một lời kể lòng của tác giả về tình yêu với quê hương: “Buổi sáng tôi mặc áo đi giày/ ra đứng ngoài đường/ Gió thổi những bông nứa trắng bên sông/ Mùi tóc khô còn thơm lúa mùa qua/ Bầy chim sẻ đậu trước sân nhà/ Những đứa trẻ đứng nhìn ngấp nghé/ Tôi yêu đất nước này như thế”. Đây chính là lời mở đầu tuyệt vời của bài thơ, khắc họa một cảnh quê thân thương, quen thuộc và đầy cảm xúc, khiến người đọc cảm thấy xúc động và gần gũi.

Tác phẩm của Trần Vàng Sao không chỉ dừng lại ở những hình ảnh thơ mộng, mà còn chạm đến những tâm trạng đau thương, xót xa, như trong đoạn: “Mẹ tôi thức khuya dậy sớm/ Năm nay ngoài năm mươi tuổi/ Chồng chết đã mười mấy năm/ Thuở tôi mới đọc được i tờ/ Mẹ thương tôi mẹ vẫn tảo tần/ Nước sông gạo chợ/ Ngày hai buổi nhà không khi nào vắng người đòi nợ/ Sống qua ngày nên phải nghiến răng/ Cũng không vui nên mẹ ít khi cười/ Những buổi trưa buổi tối/ Ngồi một mình hay khóc/ Vẫn thở dài mà không nói ra”. Những dòng thơ này không chỉ là lời kể về cuộc sống đời thường mà còn là sự thể hiện của tình yêu thương, hy sinh và sự sống còn của người mẹ, tạo nên một bức tranh đầy cảm xúc về gia đình và tình yêu đất nước.

Advertisement

Tiếp tục với những dòng thơ đầy tâm trạng, Trần Vàng Sao viết: “Tôi yêu đất nước này xót xa/ Mẹ tôi nuôi tôi mười mấy năm không lấy chồng/ Thương tôi nên ở góa nuôi tôi/ Những đứa nhà giàu hằng ngày chửi bới/ Chúng cho mẹ con tôi áo quần tiền bạc,/ như cho một đứa hủi/ Ngày kỵ cha họ hàng thân thích không ai tới/ Thắp ba cây hương/ Với mấy bông hải đường/ Mẹ tôi khóc thút thít/ Cầu cha tôi phù hộ tôi nên”. Đây là những cảnh tượng đau thương, nhưng cũng là sự thể hiện của tình yêu thương và sự hy sinh vô điều kiện của người mẹ, nhấn mạnh vào giá trị gia đình và lòng hiếu thảo trong xã hội.

Bằng những dòng thơ chân thực và cảm động, Trần Vàng Sao đã đưa người đọc đến với những góc khuất của cuộc sống, những khao khát và hy vọng về một đất nước thống nhất, hòa bình và phồn thịnh. Tình yêu đất nước không chỉ là sự yêu thương cá nhân mà còn là trách nhiệm của mỗi người dân Việt Nam, để xây dựng và bảo vệ đất nước chúng ta, xây dựng một tương lai tươi sáng và phồn thịnh.

Nguồn thông tin được tham khảo từ: baodaklak
Nội dung được biên tập bởi: buonmathuot_.info

Advertisement

About admin

Check Also

Nỗi đau sau vụ án học sinh phạm tội giết người

Vào ngày 24/11/2024, 4 bị cáo trẻ tuổi bị kết án tù vì gây án …